Tôi muốn mang chăn gối xuống gõ cửa phòng vợ để xin được ngủ cùng.
Tôi và vợ gặp nhau lần đầu khi đi lễ chùa đầu năm. Chúng tôi quỳ cùng một chỗ để cầu bình an, nhưng tôi không chú ý đến cô ấy vì cảm thấy cô trông không hấp dẫn. Dáng vẻ và trang phục của cô khiến tôi liên tưởng đến một người phụ nữ lớn tuổi. Tuy nhiên, sau khi khấn vái xong, chúng tôi tình cờ gặp lại ở sân vườn chùa và ngồi chung ghế, chỉ gật đầu chào nhau. Lúc đó, một sư thầy đi qua tưởng chúng tôi là một cặp và khen tình duyên đẹp, còn nói sẽ có chuyện song hỷ cuối năm. Tôi khá ngạc nhiên và muốn giải thích rằng chúng tôi không quen biết, vì tôi thường thấy các cô gái trong văn phòng mình đều xinh xắn và khéo léo.
Tôi thấy thích nhưng không còn cảm xúc nữa. Thầy tu lại nhầm cô ấy là bạn gái tôi, nên tôi chỉ gật đầu cho qua. Cô ấy ít nói, chỉ đỏ mặt và gật đầu. Dù vậy, tôi vẫn tránh vợ, cảm giác ham muốn giảm đi khi nhìn cô ấy. Sau lần gặp đó, chúng tôi chia tay mỗi người một phương. Không ngờ 5 tháng sau, khi đi nghỉ ở Hạ Long, tôi gặp lại cô, chính là con gái ông chủ tàu. Ban đầu tôi không để ý, nhưng rồi nhận ra cô chính là người tôi đã gặp ở chùa. Nghĩ rằng cũng không mất gì, tôi bắt chuyện với cô, và đây là lần đầu chúng tôi trò chuyện chính thức.
Cô ấy kém tôi 2 tuổi, là giáo viên tiểu học ở Hà Nội. Cuối tuần, cô về thăm nhà và phụ bố. Sau khi trao đổi số điện thoại, chúng tôi hẹn gặp nhau ở Hà Nội. Tôi quên hẹn cho đến cuối tháng, khi tìm danh bạ thì nhớ ra và gọi cho cô. Chúng tôi gặp nhau, nói chuyện vui vẻ, đi xem phim và tôi chở cô về nhà trọ lúc gần nửa đêm. Tuần sau, chúng tôi hẹn hò lần nữa, đi ngắm cảnh đêm Hà Nội. Tôi không muốn chia tay, và cô cũng vậy, nên tôi đưa cô vào một khách sạn nhỏ. Không ngờ đó lại là lần đầu tiên của cô. Sau đó, tôi luôn ở bên cạnh cô ấy, nhưng lòng tôi không yên.
Chúng tôi đã có một buổi tối bên nhau, sau đó tôi đưa cô ấy về chỗ mình. Khi cô ấy định về, tôi giữ lại. Sáng thứ hai, tôi chở cô ấy về thay đồ rồi đến trường. Cả ngày hôm đó, tôi chỉ nghĩ về cô ấy và cảm thấy tội lỗi vì đã gạ gẫm cô ấy qua đêm. Sau đó, chúng tôi bắt đầu mối quan hệ tình cảm. Ba tháng gần gũi như vợ chồng, rồi cô ấy thông báo có thai. Chúng tôi nhanh chóng cưới nhau, gây bất ngờ cho cả hai gia đình và cho tôi. Ngày cưới, nhìn cô ấy trong bộ váy cưới, tôi cảm thấy ngán ngẩm khi bạn bè chúc mừng, nhưng cũng không khỏi lo lắng về sự châm chọc từ họ vì ngoại hình của cô ấy.
Bạn bè tôi cười đùa trên bàn tiệc, khiến tôi vừa buồn cười vừa thấy chua chát. Có lẽ họ nghĩ vợ tôi không xứng với tôi, và tôi cũng dần cảm thấy lạnh nhạt với cô ấy. Sau khi sinh con trai, vợ tôi trở nên luộm thuộm hơn, nhưng vẫn chăm sóc gia đình chu đáo. Dù vậy, tôi vẫn tránh né vợ, ham muốn trong tôi giảm đi, phần vì tiếp xúc với đồng nghiệp xinh đẹp, tôi nhận ra mình đã quá sớm chui vào cuộc sống gia đình. Nhà xa không nhờ được ai, tôi biết vợ vất vả nhưng thường ra ngoài gặp bạn bè. Thời gian trôi, cô ấy ngày càng tiều tụy, trong khi tôi vẫn phong độ, càng ít đưa vợ con ra ngoài.
Tôi đã nhiều lần không kiềm chế được bản thân trước cám dỗ, khiến tôi thường xuyên ngủ ngoài và nói dối vợ về việc công tác. Dù vợ luôn tin tưởng và chăm sóc tôi, tôi vẫn cảm thấy áy náy nhưng vẫn lén lút ngoại tình. Khi con gái thứ hai chào đời, một đồng nghiệp thường hỏi thăm và tôi lại hẹn hò với cô ấy, tiếp tục sa chân vào những mối quan hệ ngoài luồng.


Source: https://afamily.vn/tam-su/toi-muon-mang-chan-goi-xuong-go-cua-phong-vo-de-xin-ngu-cung-20141007040055786.chn